Những ngày cuối năm 2021 đang đến gần.Chỉ còn chưa đầy một tuần nữa là năm 2021 sẽ chính thức khép lại. Từ khi về nước, quá nhiều chuyện đã xảy ra...Quá nhiều cảm xúc đan xen lẫn lộn...
Còn nhớ...
MỘT NGÀY THÁNG 8, NĂM 2019
VỀ NƯỚC...
Những ngày đầu ở Việt Nam, với tâm trạng háo hức, mình cảm thấy phải làm cái gì đó ngay. Sống ở châu Âu một thời gian khá dài, mình thấy ở Việt Nam có thật nhiều cơ hội. Đi đâu cũng thấy cơ hội.
KHỞI NGHIỆP LẦN ĐẦU...
Hai đứa đi
tham khảo thị trường, chọn địa điểm, lên kế hoạch kinh doanh, ngồi vẽ vời bao nhiêu dự định. Sẽ mở rộng ra sao,
thuê bao nhiêu nhân viên, đầu tư thế nào…
Tụi mình bắt
đầu mua sắm cơ sở vật chất, đầu tư trang trí mặt bằng, làm biển quảng cáo, …Số
tiền đầu tư cũng nhanh chóng tăng lên từng ngày.
Hằng đêm
mình chìm vào giấc ngủ với những viễn cảnh tươi đẹp. Mình đang đặt những viên gạch đầu tiên trên hành trình xây dựng doanh nghiệp của chính mình. Hay quá ! Thế là cuối
cùng mình cũng được tự làm chủ rồi. Yeah ! Oách thật.
Tháng đầu
tiên dự án chạy khá tốt. Tuy công việc hơi vất vả vì hai đứa phải tự làm hết mọi
thứ nhưng tự nhủ, từ từ rồi thuê thêm người, sẽ ổn thôi. Ai làm chủ chả phải vậy.
Vạn sự khởi đầu nan mà. Mình luôn tự động viên bản thân như vậy.
Tháng thứ 2, doanh thu bắt đầu có dấu hiệu giảm nhẹ. Tụi mình nghĩ, trong kinh doanh, doanh thu biến động lên xuống chút xíu là bình thường. Chắc không sao. Mọi việc vẫn trong tầm kiểm soát mà.
Tháng thứ 3, doanh thu lại tiếp tục giảm, mà còn giảm mạnh. Tại sao nhỉ? Hai đứa lại vừa chạy
công việc vừa phân tích tình hình. Chỉ biết cố gắng hơn mỗi ngày. Dậy sớm hơn, thức muộn hơn, làm nhiều hơn. Lao
vào công việc, chỉ mong mọi thứ khả quan hơn.
Mặc cho những
nỗ lực vớt vát của hai đứa, doanh thu những tháng tiếp theo tiếp tục giảm không
phanh. Có những khách hàng mình để ý không thấy quay trở lại. Có những tháng tiền doanh thu
không đủ cho chi phí mặt bằng, chưa kể những chi phí phát sinh. Hai đứa phải vay thêm tiền để bù lỗ. Tệ thật.
Ngày nào
mình cũng phải dậy từ 5h sáng để bắt đầu công việc. 11h đêm mới kết thúc công
việc và tính toán sổ sách. Gần 12h khuya mới được ngả lưng. 7 ngày trên tuần, không ngày nghỉ, không ngày lễ, không tụ tập bạn bè. Công việc cứ xoay vần
như vậy. Áp lực công việc, cộng thêm áp lực tài chính, có những hôm hai đứa mâu thuẫn
rồi tranh cãi với nhau, không khí vô cùng căng thẳng và mệt mỏi.
Và rồi, Violet phải chấp nhận một sự thật không hề mong muốn – một sự thật mà khi khởi
nghiệp chúng ta dường như cố tình không muốn nghĩ đến. Đó là phá sản. Dự
án phá sản, chỉ sau 6 tháng. Không thể cầm cự được hơn. Cả hai đứa hết sạch tiền.
Thật đau đớn! Số tiền tiết kiệm hai đứa bỏ ra đầu tư ban đầu mất sạch. Chưa kể những khoản phải bù lỗ cho giai đoạn sau nữa. Những người xung quanh được dịp bàn tán.”Bảo rồi, đừng có về Việt Nam thì không nghe”, “Tưởng làm ăn ở Việt Nam dễ đó”…Người thân thì lắc đầu.
Chính Violet cũng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ bản
thân. Phải chăng mình đã sai lầm khi trở về Việt Nam? Một đứa học hành đầy đủ
như mình, trải nghiệm khắp nơi sao có thể thất bại được? Một dự án nhỏ như thế
sao có thể phá sản chỉ sau có 6 tháng. Mình thật kém cỏi. Mỗi ngày trôi qua,
bao nhiêu câu hỏi bủa vây lấy mình.
Cộng thêm trục
trặc chuyện tình cảm xảy ra. Cùng lúc đó, mình phát hiện người mà mình đang có
dự định kết hôn vào cuối năm, có liên hệ tình cảm với một vài cô gái khác. Mình
trầm cảm nặng. Chỉ trong vài tuần mình sút ký, từ 49kg còn có 46kg. Chán ăn,
người không còn tí sức sống. Không còn muốn làm gì cả. Tự nhốt mình trong phòng, chán nản, ê chề.
... NHỮNG BÀI HỌC TỪ THẤT BẠI THẢM HẠI
Mình quyết
định về nhà một thời gian. Dừng công việc. Chia tay người yêu. Xách vali và về
nhà.
Không khí
trong lành và yên tĩnh ở quê cho mình khoảng thời gian để nhìn nhận lại mọi việc.
4 BÀI HỌC KINH DOANH
Sau thất bại thảm hại đầu tiên, mình rút ra được 4 BÀI HỌC LỚN NHẤT tại sao mình lại thất bại trong dự án kinh doanh đầu tiên.
Thứ nhất. Không nghiên cứu kỹ thị trường.
Với tâm thế
của một du học sinh mới về nước, Violet đã quá vội vàng khi lao ngay vào thực hiện
dự án, mà không nghiên cứu thị trường, nhu cầu thị trường, lượng khách hàng tiềm
năng xung quanh, đối thủ cạnh tranh…
Khi bắt tay
vào vận hành, mình mới thấy mới chỉ trong vòng bán kính 2km, có tới 8 đối thủ cạnh
tranh. Quá nhiều. Trong khi lượng khách hàng thì không nhiều. Một sai lầm chí tử.
Bài học rút ra: Cần phải nghiên cứu thị trường, nhu cầu khách hàng, đối tượng khách hàng mục tiêu, …thật rõ ràng trước khi quyết định bắt đầu.
Thứ hai. Khởi
nghiệp với lĩnh vực không có chuyên môn.
Thực sự thì
mình đồng ý tham gia dự án, phần lớn là sự thuyết phục của người bạn mà thôi.
Còn xét lại thì cả hai đứa đều không hề có chút kiến thức và kinh nghiệm nào
trong lĩnh vực F&B cả.
Vừa làm vừa
học. Sản phẩm làm ra chất lượng không ổn định. Mất lòng khách hàng khá nhiều.
Cũng vì
không có chuyên môn, nên không có sự sáng tạo nào. Chỉ làm theo bản năng. Nhiều khi doanh thu sụt giảm cũng không biết lý do
tại sao.
Bài học rút ra: Nên khởi nghiệp ở lĩnh vực bạn có chuyên môn, hoặc kinh nghiệm. Thì mới hiểu được mọi thứ đang vận hành thế nào. Dễ dàng phát hiện vấn đề ở chỗ nào, từ đó đưa ra giải pháp.
Thứ ba. Đầu
tư quá nhiều vào thời điểm ban đầu.
Có những
khoản đầu tư mà sau này mình thấy không hề cần thiết.
Khả năng kiểm
soát tài chính kém. Không lường trước được những chi phí phát sinh trong quá
trình vận hành. Do đầu tư ban đầu quá nhiều, cộng với kiểm soát tài chính kém, dẫn đến
thâm hụt tài chính. Phải đổ thêm tiền để bù lỗ cho giai đoạn sau. Dẫn đến nợ nần không đáng có.
Bài học rút ra: Sẽ có những khoản chi phí phát sinh trong quá trình bạn vận hành Doanh nghiệp. Ban đầu không nên đầu tư quá nhiều làm gì. Chỉ đầu tư vừa đủ vận hành là được. Cần có khoản tài chính dự phòng cho những vấn đề phát sinh. Nếu không doanh nghiệp của bạn sẽ chết vì hết máu, trước khi nó kịp cất cánh.
Thứ tư. Sự
bất đồng quan điểm với người đồng sáng lập.
Sự không
minh bạch rõ ràng ngay từ đầu với những cộng sự khởi nghiệp - về mặt tài chính, về trách nhiệm công việc - có thể nói là một
trong những lý do rất lớn dẫn đến thất bại của dự án.
Bài học rút
ra: Cần rõ ràng minh bạch các vai trò trách nhiệm của các đồng sáng lập. Tài
chính góp vốn cũng cần rõ ràng. Cần phải trao đổi và rõ ràng với nhau TỪ TRƯỚC các
phương án xử lý đối với tất cả các trường hợp lãi, lỗ và hòa vốn. Phân chia tài
chính trong các trường hợp như thế nào.
BÀI HỌC CUỘC SỐNG
Thứ nhất. Trong
cuộc sống, việc bạn thất bại là bình thường. Thất bại cho chúng ta những bài học
giá trị, từ đó ta lớn lên và trưởng thành, bản lĩnh ta lớn hơn. Chừng nào còn thất bại, tức
là người sáng lập còn “chưa đúng”, “chưa đủ” chỗ nào đó, còn phải học hỏi thêm, hoàn thiện bản
thân thêm. Quan trọng là chúng ta phản ứng như thế nào khi đối mặt thất bại.
Thứ hai.
Khi thất bại. Không ai có thể giúp bạn. Kể cả bạn bè, gia đình và người thân. Chỉ
có chính các bạn mới là người tìm ra ánh sáng cho chính mình. Mọi lời khuyên an
ủi chỉ để tham khảo. Hãy lắng nghe con tim và khối óc của chính mình. Gia đình Violet Lien không có ai theo nghiệp kinh doanh cả, mọi giải pháp của mình đến từ TRÍ
TUỆ CỦA BẢN THÂN.
Thứ ba. Đã
xác định làm kinh doanh, là bạn phải đối mặt với khó khăn thử thách. Không có bữa
ăn “ngon, bổ, rẻ” nằm sẵn đó chờ chúng ta. Nếu xác định theo đuổi nghề kinh
doanh, khó khăn là thứ chúng ta phải đối mặt hằng ngày, như cơm ăn nước uống vậy.
Thứ tư. Làm kinh doanh, không có chuyện “việc nhẹ, lương cao”. Những người bạn cũng khởi nghiệp xung quanh mình, làm việc bất kể ngày đêm. Nếu bạn muốn một lịch trình “chuẩn” thì tốt nhất đi làm một công việc ổn định cho rồi. Với dự án đầu tiên, Violet Liên cũng làm việc từ 5h sáng – 12h đêm mỗi ngày, 7 ngày trong tuần.
Thứ năm. Mọi thứ xảy đến với chúng ta đều có lý do của nó. Thất bại ở dự án thứ nhất, giúp mình lựa chọn lĩnh vực kinh doanh cho dự án sau tốt hơn, đúng đam mê sở trường hơn. Hãy luôn lạc quan tích cực.
****
ĐỨNG DẬY SAU VẤP NGÃ
Thất bại.
Phá sản. Suy sụp tinh thần…
Mình đã trải
qua đủ. Mình suy nghĩ bây giờ cần phải làm gì tiếp theo? Mình không thể chìm mãi
trong những ký ức cũ đã qua. Cũng đã thất bại rồi. Người ta cũng đã đi rồi. Tổn
thương vẫn tổn thương. Sống vẫn phải tiếp tục sống. Mình còn một tương
lai còn dài phía trước cơ mà. Vậy làm gì bây giờ đây? Mình tự hỏi bao lần.
Khởi nghiệp
lại? Không được. Mình cần thêm thời gian để bình tâm lại. 6 tháng không quá
dài.Nhưng thực sự mình đã hao tổn khá nhiều sức lực vào dự án đó rồi.
Hay đi làm công
lại? Vậy sẽ làm gì đây? Mình muốn làm công việc nào tiếp theo?
Cứ nộp hồ
sơ đã. Nơi nào có duyên thì ở lại.
THÁNG 6, NĂM 2020.
Mình chính
thức đi làm thuê lại, với vị trí Trợ lý Giám đốc điều hành.
Công ty gần
nhà. Thời gian làm việc linh hoạt. Chế độ lương khá tốt. Công việc mới bận rộn
cứ thế cuốn mình đi. Không còn thời gian để nhớ tới ai đó nữa. Những ký ức đau
thương cũng dần trôi đi. Môi trường làm việc thân thiện, những người đồng nghiệp
dễ mến, cho mình cảm giác được sống là chính mình.
Công việc mới
rồi cũng quen. Không còn bỡ ngỡ nữa. Mình được làm việc trực tiếp với Giám đốc
điều hành của công ty. Bác hơn mình 15 tuổi. Làm việc với bác,mình được học hỏi
rất nhiều về kinh doanh, đàm phán và chiến lược. Ngoài ra, mình còn được làm việc
trực tiếp với các PGĐ công ty, các Trưởng Bộ phận, Trưởng phòng, mỗi ngày đều
được các anh chị chỉ dạy các kỹ năng quản lý. Ở vị trí Trợ lý, mình còn có cơ hội
được tiếp xúc với các Giám đốc các công ty đối tác. Sự trưởng thành trong công
việc cũng ngày càng lớn lên.
Với Violet,
trong bất cứ một công việc nào, Violet Lien cũng làm hết sức mình. Học hỏi phát triển bản
thân hết sức mình. Nhưng mình vẫn có cảm giác thiếu thiếu điều gì đó. Dường như
mình không hoàn toàn thuộc về công việc này, môi trường này. Dù lương có cao
hơn, mình vẫn cứ thấy sao sao đó. Chưa thực
sự được sống đúng với con người mình thì phải?Mỗi ngày kết thúc công việc, trên
đường đi về nhà, trong đầu mình luôn trăn trở những câu hỏi như vậy.
Mình cần điều
gì nữa? Mình thực sự muốn điều gì? Sau lần thất bại lần thứ nhất, mình còn có
thể làm gì để thực sự cống hiến các giá trị của bản thân đây?
Đó là tiếng
Anh.
Mình có thể
giúp các em nhỏ học tiếng Anh tốt hơn. Còn rất nhiều em nhỏ cần mình.
Vậy thì
đúng rồi. Trở thành một giáo viên dạy tiếng Anh thì sao nhỉ?
Lựa chọn Giáo Dục - lựa chọn con đường xây dựng con người - đến với Violet Liên như vậy đó...
0 comments:
Post a Comment